*Từng chợt, tôi lại nghĩ đến cái tên này, Nam Tổng. Nam Tổng, một trong những chợ hàng rực rỡ nhất, đầy hấp dẫn nhất, và cũng là chợ hàng đáng để ghét nhất của tôi. Tại sao lại ghét? Không rõ. Có lẽ vì sự phong phú, sắc sảo, hào nhoáng của nó, hay vì sự đa dạng, rộng lớn của chợ. Tôi không thể nào bỏ qua cái tên Nam Tổng, dù là trong suốt một ngày bình thường, hay một tuần, thậm chí là một năm.
*Vào ngày chủ nhật, Nam Tổng trở nên rực rỡ hơn. Tất cả các quán cà phê, quán bánh mì, quán xào, đều mở cửa sớm. Người ta vui vẻ đứng trong dòng, đợi để mua những món ăn ngon miệng. Tôi cũng là một trong những người này. Tôi thích cái cảm giác đứng dài dòng, thích cái cảm giác mong đợi, thích cái cảm giác bất ngờ khi món ăn ngon miệng cuối cùng đến tay.
*Vào chủ nhật, Nam Tổng cũng là nơi tìm kiếm những thứ khác. Có những người đi mua sắm, có những người đi chơi, có những người đi gặp gỡ. Nam Tổng là một nơi tập hợp của mọi thứ: món ăn, vải may, đồ điện tử, và cả niềm vui. Tôi thích đi đến Nam Tổng, thích cảm giác tự do và vui mừng khi đi lại giữa những hàng chợ.
*Tuy nhiên, Nam Tổng cũng có những bất tiện. Nó rộng lớn, khó tìm kiếm. Nó có nhiều người, rối rắm. Nó không có trời. Những điều này đều là bất tiện, nhưng tôi vẫn thích Nam Tổng. Tôi thích cái cảm giác được tự do, được lựa chọn, được hạnh phúc. Và tôi cũng thích cái tên Nam Tổng.
*Mỗi lần tôi đến Nam Tổng, tôi đều cảm thấy như thể tôi đang sống trong một nơi ảo huyền. Một nơi mà mọi thứ đều có thể xảy ra, từ việc mua sắm, đến việc gặp gỡ, và từ việc ăn uống, đến việc giải trí. Nam Tổng là một nơi đầy khả năng, đầy sức hấp dẫn.
*Vào chủ nhật, tôi luôn mong đợi đến Nam Tổng. Tôi mong đợi cái cảm giác tự do, mong đợi cái cảm giác hạnh phúc, mong đợi cái tên Nam Tổng.
*Một ngày chủ nhật, tôi đi đến Nam Tổng như thường lệ. Tôi đi vào quán cà phê, mua một cốc cà phê sữa tươi. Tôi ngồi xuống một chiếc ghế bên cạnh cửa sổ, nhìn ra ngoài. Thời tiết đẹp, trời trời nắng. Tôi cảm thấy như thể tôi đang sống trong một nơi ảo huyền.
*Đột nhiên, tôi nhìn thấy một người quen. Cô ấy đang đứng ở quán bánh mì, nhìn vào cửa sổ của quán. Cô ấy cũng nhìn thấy tôi. Cô ấy vui vẻ gọi tôi. Tôi vội vã đi đến cô ấy. Cô ấy nói với tôi rằng hôm nay là sinh nhật cô ấy. Cô ấy muốn tôi cùng cô ấy ăn mừng sinh nhật.
*Tôi rất vui. Tôi vui vì có thể gặp gỡ người quen, vui vì có thể ăn uống cùng nhau. Tôi vội vã chọn một món bánh mì cho cô ấy. Chúng tôi cùng nhau đi đến một quán xào, mua một số món ăn ngon miệng.
*Chúng tôi ngồi xuống một chiếc bàn gần cửa sổ.