Mihail Bakhtin là một trong những nhà văn, triết gia, và phê phán văn học Nga hàng đầu thế kỷ 20. Bakhtin đã cung cấp nhiều góc nhìn mới mẻ, sâu sắc về văn học, ngôn ngữ và xã hội, làm sáng tỏ hiểu biết của chúng ta về nền văn hóa Nga và hơn thế nữa.
Bắt đầu từ thời trẻ, Bakhtin đã thể hiện sự quan tâm đến các tác phẩm văn học. Ông tiếp tục nghiên cứu, giảng dạy và viết về văn học suốt cuộc đời mình. Bakhtin đã đưa ra nhiều lý thuyết nổi tiếng, trong đó có khái niệm về “đối thoại” và “tính đa âm” (polyphony), mà theo ông, đây là những yếu tố cấu thành nên tính chất độc đáo của tác phẩm văn học.
“Đối thoại” theo Bakhtin không chỉ đơn giản là quá trình trao đổi thông tin giữa hai hoặc nhiều người. Bakhtin coi “đối thoại” như một quá trình phức tạp hơn, liên quan đến việc tạo dựng mối quan hệ giữa các nhân vật và môi trường xung quanh họ. “Đối thoại” không chỉ diễn ra giữa con người với nhau mà còn diễn ra giữa con người và thế giới xung quanh.
Tính đa âm, mặt khác, được Bakhtin định nghĩa là khả năng của nhân vật để thay đổi, thích nghi và phát triển dựa trên mối quan hệ với người khác và với thế giới xung quanh. Điều này cũng cho thấy rằng nhân vật trong tác phẩm không nên bị quy định bởi một mô hình nhất định mà cần phải tự do để biểu đạt chính mình.
Công trình của Bakhtin đã gây ảnh hưởng lớn tới ngành học văn học và ngôn ngữ học, và nó vẫn được đánh giá cao ngày nay. Bài học chính từ công trình của ông là văn học và ngôn ngữ đều không phải là những thực thể riêng lẻ, mà là những phần của một hệ thống lớn hơn - xã hội và văn hóa.
Khi đọc các tác phẩm văn học của Nga, người đọc sẽ nhận ra những ý tưởng quen thuộc mà Bakhtin đã đề cập. Những tác phẩm như "Crime and Punishment" của Dostoevsky, "War and Peace" của Tolstoy, hoặc thậm chí là "The Master and Margarita" của Bulgakov đều phản ánh sự đa âm và sự đối thoại mà Bakhtin nói đến.
Ví dụ, "Crime and Punishment" của Dostoevsky là một câu chuyện về Raskolnikov, một sinh viên nghèo đói và bất mãn, người đã quyết định giết một người đàn bà xấu xa để cướp tiền của cô ta. Trong quá trình này, Dostoevsky đã khám phá sự đối thoại giữa Raskolnikov và thế giới xung quanh ông. Những suy nghĩ, cảm xúc và hành động của Raskolnikov phản ánh sự đối thoại này - ông phải đấu tranh với lương tâm của mình, đối diện với hậu quả của hành vi của mình và cuối cùng tìm thấy sự hòa giải thông qua sự cảm thông và tình yêu.
Cuối cùng, công trình của Bakhtin giúp chúng ta hiểu rõ hơn về văn hóa và ngôn ngữ Nga. Ông đã giúp chúng ta thấy rằng, trong khi mỗi văn hóa và ngôn ngữ đều độc đáo, chúng cũng chia sẻ những đặc điểm chung mà chúng ta có thể nhận ra qua việc đọc và phân tích văn học.
Trở lại với công trình của Bakhtin 88, chúng ta có thể khám phá ra rất nhiều điều về tư duy, sự sáng tạo và cách diễn đạt của tác giả. Mỗi tác phẩm đều mang một vẻ đẹp riêng, một dấu ấn của người sáng tạo, và chúng giúp ta mở rộng tầm nhìn, tư duy và cảm thụ nghệ thuật.
Hãy thử tưởng tượng bạn đang đọc một cuốn sách của Bakhtin 88. Bằng cách tìm kiếm sự đối thoại giữa các nhân vật, và khám phá sự đa âm của nhân vật, bạn sẽ tìm thấy nhiều khía cạnh phong phú của văn hóa Nga mà trước đây bạn chưa từng khám phá.